Thật dễ dàng để đổ hết tội lỗi lên đầu HLV sinh ra tại Madrid. Khi áp lực gia tăng, Benitez bắt đầu phức tạp hóa vấn đề, với những quyết định sai lầm.


Trước Wolves, chiến lược gia 61 tuổi để Jean-Philippe Gbamin, người chưa đá một phút nào từ đầu mùa đá chính. Cầu thủ người Bờ Biển Ngà sau đó có màn trình diễn tệ hại đến nỗi ông phải rút anh ra ngay khi hiệp 1 kết thúc.


Salomon Rondon, người mà Benitez đã kí hợp đồng hai lần trước đó liên tục có những màn trình diễn hụt hơi, với trận đấu trước Norwich là một ví dụ điển hình nhất. Các bàn thua từ những tình huống cố định cũng có thể được đề cập, điều Benitez không thể sửa chữa.


Cựu HLV Chelsea và Real Madrid chưa bao giờ được coi là nhà cầm quân dễ dàng với các cầu thủ. Nếu phải có một cuộc chiến diễn ra giữa ông và các học trò, ông luôn muốn mình là người giành chiến thắng.
Hãy hỏi Xabi Alonso, người đã quyết định bỏ lỡ trận lượt về vòng 16 đội Champions League với Inter Milan vào tháng 3/2008, để ở bên người vợ đang chuyển dạ của mình. Benitez không muốn điều này xảy ra; cuối mùa anh bị bán cho Real Madrid với giá 30 triệu bảng.


Hãy hỏi John Terry, người đã thách thức Benitez vì ông thường xuyên tham khảo thời gian dẫn dắt Liverpool, một trong những đối thủ lớn nhất của Chelsea trong quá trình chỉ đạo. Ông đáp trả bằng việc giam thủ quân của The Blues trên ghế dự bị. Hoặc hãy hỏi Craig Bellamy, người được cho là không còn tương lai ở Liverpool trên chuyến bay về nhà, sau thất bại tại trận chung kết Champions League 2007 trước AC Milan.



Benitez trước đây đã đảm nhiệm những công việc căng thẳng, áp lực cao nhưng vẫn không hy sinh nguyên tắc của mình. Ở Everton cũng không phải ngoại lệ. Hai cầu thủ dẫn đầu về chỉ số kiến tạo dự kiến mùa trước, James Rodriguez và Lucas Digne đều bị cho ra đường, sau những rạn nứt với HLV người Tây Ban Nha. Ông cũng bật đèn xanh cho sự ra đi của người đứng đầu bộ phận y tế của đội, Danny Donachie, sau khi chứng kiến các ca tái chấn thương thường xuyên xảy ra.